Friday, July 24, 2009


ÔI ! KARAOKE XÓM…
Mạnh Minh Tâm
Nhà tôi nằm lọt thỏm trong một xóm nhỏ. Láng giềng là những cư dân thuần nông, hiền lành chất phát. Trước nhà là một cánh đồng xanh mượt, rộng cánh cò bay. Bạn tới chơi nhà đều có nhận xét, cảnh sống ở đây thật là thơ mộng và yên ả. Gia đình tôi rất mừng vì đã không chọn nhầm đất ở. Nhưng ngờ đâu, trong cái bình lặng trong lành ấy lại có những chuyện rầy rà, hết sức khó chịu.
Xóm tôi có trên chục nóc nhà đã có bảy hộ sắm đầu máy karaoke. Nghề làm ruộng bây giờ không chỉ đủ, ăn đủ mặc mà còn dư dả xây được nhà mua được xe, phương tiện sinh hoạt văn hoá thông tin gia đình không còn giới hạn tivi, casseete mà còn có thêm bộ máy karaoke để ca hát giải khây trong gia đình, láng giềng và bè bạn… lúc nông nhàn.
Nhưng thực tế thật là phiền toái mỗi khi ba ông hàng xóm karaoke của tôi cất cao giọng hát. Mỗi lần âm thanh trổi dậy, nhà các ông sắm máy như để phục vụ cả xóm làng. Volum mở hết cỡ, trong nhà cửa đi, cửa sổ mở toang hoác. Có hôm cùng lúc 5-7 máy thi nhau hát, âm thanh va đập, cộng hưởng ầm ào làm chấn động một vùng quê. Đã vậy, chủ gia cũng chẳng ý tứ gì về giờ giấc, mỏi mệt, đau ốm của những người già hàng xóm. Họ hát thả cửa theo kiểu “Bất kể đêm ngày ngẫu hứng là chơi”. Tôi để ý nhiều lần và thấy thật kỳ lạ, cũng một nhóm người ấy, cũng đĩa nhạc ấy nhưng có ngày họ hát 3-4 cữ mà không biết chán. Gặp bữa bạn ca đều trong cấp độ “vẹp cần câu” thì thời gian ợ ngáp, giọng nhừa nhựa thường kéo dài vô kể, làm cho các “thính giả” hàng xóm “say” lên đến tận óc. Thật khổ thân cho thằng con tôi, vừa qua phải ôn thi đại học nó phải chịu áp lực “Cái đầu học bài, đôi tai chịu tra tấn” vì một mớ âm thanh hổn độn của karaoke xóm. Những lúc như vậy, tôi khuyên con nên chịu khó lấy bông nút lỗ tai mà học.
Tôi thắc mắc và có phần lo ngại bởi những nhà có karaoke họ ít xem tivi, chẳng màng xem các chương trình thời sự hàng ngày. Trong lúc cả nước đang lo ngay ngoáy về đại dịch cúm A H1 N1, riêng họ cứ thản nhiên ngồi hát. Họ cũng có con học cấp II, cấp III nhưng không biết chúng học bài vào lúc nào và kết quả học tập ra sao? Tôi đem ý trên thương thảo với ông bạn cạnh nhà thì nhận được một tràng phản ứng bất nghĩa: “Nhà ai nấy ở, tai ai nấy nghe, đừng có ỷ cán bộ mà lên mặt dạy đời, rách việc…”. Thật hết biết và bất lực những ông chủ karaoke hàng xóm ngang bướng hết chỗ nói. Tôi cũng có những người bạn có kaoraoke gia đình, khi hát họ đóng kín cửa, họ không hát vào lúc con đang học và giờ nghỉ của hàng xóm.
Ôi karaoke xóm tôi sao mà ồn ào, phương tiện sinh hoạt văn hoá nhưng chẳng văn hoá chút nào!

(Đ/c: Sở Văn hoá, Thể thao và Du lịch Phú Yên – 220 Trần Hưng Đạo TP Tuy Hoà, ĐT: 0989867337).

No comments: