Thursday, September 25, 2008

GHÉ LẠI TUY HÒA
Nguyên Giao
Quê anh có núi Chóp Chài
Cầu hai mốt nhịp nối dài ngang sông
Sông Cầu có đỉnh Cù Mông
Dừa xanh níu lại chân không muốn về
Củng Sơn qua dốc Đá Đề,
Ngân điền đất bạc ngó về Đồng Cam
Trên đường thiên lý về Nam
Vũng Rô – Mũi Điện xanh lam biển trời
Đá bia ghi dấu một thời
Cha ông mở cõi rạng ngời nước Nam
Ô Loan chờ ngọn gió Nam
Thăm gành đá Dĩa - Từ Nham – Quán Sò
Ớn xe thì xuống đi đò
Về thăm phố núi câu hò gái trai
“Ơi ! Hò nhất gái La Hai,
Nhì trai Đồng Nghệ...” mối mai tui dùm
Muốn ăn tôm sú, tôm hùm
Thì về Xuân Cảnh bì bùm sóng reo
Vui xuân nhớ dắt con theo
Nghe thơ Nhạn Tháp, Nguyên Tiêu đêm rằm
Đau thương ruột tím, gan bầm
Từ trong gian khổ ươm mầm lúa xanh
Một lần ghé lại quê anhGiữa đêm gió mát trăng thanh Tuy Hòa.

Đa đoan

Đa đoan
Kẻ ôm nhiều việc quá
Chẳng làm nên việc gì
Nói với nhau nhiều quá
Chẳng nói được điều gì

Ngổn ngang tơ rối trăm bề
Định lội bến dưới lại về bến trên
Đời người hai chữ xui hên
Có khi dốt đặc ghi tên bảng vàng. Nguyên Giao
Đa đoan
Kẻ ôm nhiều việc quá
Chẳng làm nên việc gì
Nói với nhau nhiều quá
Chẳng nói được điều gì

Ngổn ngang tơ rối trăm bề
Định lội bến dưới lại về bến trên
Đời người hai chữ xui hên
Có khi dốt đặc ghi tên bảng vàng. Nguyên Giao

Buồn muôn thuở
Nỗi buồn muôn thuở khó nguôi
Người buồn thơ cũng chẳng vui bao giờ!
Đêm đêm sương phủ mờ mờ
Nụ hôn trao vội trước giờ chia tay
Em về dưới biển sáng nay
Nhớ chăng phố núi bụi bay mù trời.

Hú May
Cầu ao hai đứa thường ngồi
Ê-Va đẹp quá thấy rồi trăng ghen
Dế mèn trổi nhạc thân quen
Hú may có đám mây đen trên đầu.
Nguyên Giao

HOA HỒNG

HOA HỒNG
Gai làm chảy máu tay mình
Nhưng hoa nào biết, vô tình có hay
Hoa hồng sắc tỏa hương bay
Báo tin vui đến, đổi thay đất trời
Ta xin nhắn gửi đôi lời
Phải chăng hông đẹp nên trời cho gai

Nguyên Giao

GHÉ LẠI TUY HÒA

GHÉ LẠI TUY HÒA
Nguyên Giao
Quê anh có núi Chóp Chài
Cầu hai mốt nhịp nối dài ngang sông
Sông Cầu có đỉnh Cù Mông
Dừa xanh níu lại chân không muốn về
Củng Sơn qua dốc Đá Đề,
Ngân điền đất bạc ngó về Đồng Cam
Trên đường thiên lý về Nam
Vũng Rô – Mũi Điện xanh lam biển trời
Đá bia ghi dấu một thời
Cha ông mở cõi rạng ngời nước Nam
Ô Loan chờ ngọn gió Nam
Thăm gành đá Dĩa - Từ Nham – Quán Sò
Ớn xe thì xuống đi đò
Về thăm phố núi câu hò gái trai
“Ơi ! Hò nhất gái La Hai,
Nhì trai Đồng Nghệ...” mối mai tui dùm
Muốn ăn tôm sú, tôm hùm
Thì về Xuân Cảnh bì bùm sóng reo
Vui xuân nhớ dắt con theo
Nghe thơ Nhạn Tháp, Nguyên Tiêu đêm rằm
Đau thương ruột tím, gan bầm
Từ trong gian khổ ươm mầm lúa xanh
Một lần ghé lại quê anhGiữa đêm gió mát trăng thanh Tuy Hòa.

DẤU CHIỀU

DẤU CHIỀU
LƯU PHÚC
Dáng chiều rơi thong thả
Trên nỗi nhớ vu vơ
Ta nhớ về chốn cũ
Dòng kỷ niệm lơ thơ

Sương có còn rơi đậm
Phiên chợ sớm trời quê
Nồm có còn vị ngọt
Hương mùa chín bay về

Vụ đông xuân đã gặt
Hay còn dải lúa vàng
Em có còn mắt biếc
Bên ráng chiều giăng giăng

Bóng núi đậm màu sông
Ta giũ áo phong trần
Ru mình trên võng nhớNhịp đời còn mênh mông.