Saturday, October 18, 2008

Văn hóa Giao thông
Tôi hay mắc chứng đãng trí nên khi đi xe máy thường quên gạt chân chống, xe đi dêm ngày quen tắt đèn... Cứ vậy, mỗi lần xách xe ra phố tôi phải làm phiền và mang ơn các khách bộ hành. Hôm thì nhờ một cháu học sinh đi cùng chiều áp xe nhắc: "Chú ơi gạt chân chống, bữa thì nhờ xe đi ngược chiều ra hiệu xe đèn sáng hoặc chưa tắt đèn xi- nhan. Người đi cùng chiều may ra còn nói vói theo lời cảm ơn, xe ngược chiều chưa kịp mở miệng, xe hộ đã vụt qua biến mất. Hàng chục và có lẽ đến hàng trăm lần như vậy tôi phải mang ơn những người đi đường tốt bụng. Tôi cứ thầm cảm ơn và mong rằng Thành pphố Tuy Hòa mình ngày càng có thêm nhiều người tốt như vậy, tốt đến từng chi tiết nhỏ đã từng làm cho tôi vui sướng, xúc động không nói được thành lời.

Thích Ca dạy rằng: "Oán không bao giờ diệt được oán. Chỉ có tình thương mới diệt được oán!"

TIẾNG KHÓC


Tiếng khóc
Sinh ra khóc cũng là cười
Khóc đời, khóc bạn, khóc người, khóc ta
Khóc đời xảo trá điêu ngoa
Khóc người dạ xấu trăng hoa bạn bè
Khóc lần giã biệt ngày hè
Khóc ta phận bạc còn đè nặng vai
Khóc giùm ai biết chăng ai?
Thì ra tiếng khóc đã khai sinh mình!


Dáng chiều rơi thong thả

Trên nỗi nhớ vu vơ

Ta ngoái về chốn cũ

Dòng kỷ niệm lơ thơ