TRĂN TRỞ LÒNG CON
Con chỉ sợ một ngày kia mẹ không còn nữa
Mà con lo cho mẹ vẫn chưa tròn
Nghĩ thương mẹ sớm thành góa bụa
Tay chống, tay chèo nuôi chúng con
Có nuôi con mới biết lòng cha mẹ
Điều ấy giờ đây con đã thấm lòng
Cơm áo cuộc đời trăm cay nghìn đắng
Mà mẹ một mình gánh nặng trên lưng
Mẹ ơi lòng con vẫn thường trăn trở
Làm sao tuổi già mẹ được thêm vui
Để một mai nếu mẹ không còn nữa
Thì cuôc đời này con bớt nguôi ngoai.
Trần Văn Phú
Friday, October 3, 2008
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment